xíng lù nán, háng lù nán, duō bān nán yǐ, shǔ dào zhī nán, nán yú shàng qīng tiān.
行路难,行路难,多般难已,蜀道之难,难于上青天。
cè shēn xī, wàn rèn shān, yǒu shí bú jiàn rì yuè guāng.
侧身西,万仞山,有时不见日月光。
zhǎng fēng hū chuī lái, hào hào rú hǎi làng.
长风忽吹来,浩浩如海浪。
qǐ wú yī zhī jiǎn, kě yǐ pāo bō làng.
岂无一枝箭,可以抛波浪。
lǚ gēng yuán, lǚ gēng yuán, yǒu shí bú jiàn rén jiān.
履更元,履更元,有时不见人间。
这首诗通过反复咏叹行路之难,展现了作者对人生艰辛的深刻感悟,同时也寄托了对未来的希望与追求。